Một trận thắng.
(xem tại tieudoan99trungdoan232pcx)
Trận bắn rơi tại chỗ RF4C,bắt sống phi công...
Thương nhớ :Liệt sĩ Lù Văn Chài.
Nhớ lại cùng:Bác :Sáu,Thăng,Bính,Ngân ,Bảo,Thanh,Cường ,Vĩnh,...
...tiểu đoàn được lệnh cấp tốc cơ động ngược ra Quảng bình Vĩnh linh bảo vệ trung đoàn tên lửa 274.Các tiểu đoàn của 274 bị tổn thất nhiều,sau khi nhiều tiểu đoàn pháo phòng không bảo vệ được cắt đi các trung đoàn khác vào sâu hơn ,mới chỉ gần tháng...đứng trực trên chỉ huy sở tại Tà cơn (Khe Sanh) tôi quan sát từng đoàn F4 lặc lè bom đạn ,bay thấp hơn cả đỉnh Động chi.Tránh bị phát hiện ,ra đánh cường kích SamII của ta ở Vĩnh linh ,Quảng bình.
Đi địa hình với ông Bích(TĐP) có qua một trận địa của d89,những bệ phóng cháy đen,hố bom nham nhở...gần nông trường Quyết thắng (Vĩnh linh).Không xa Cồn Tiên ,Dốc miếu,nơi địch đã rút chạy...
Những đơn vị phòng không được huy động bảo vệ một tiểu đoàn tên lửa:Toàn bộ tiểu đoàn 99:hai đại đội pháo 37 li,(C16+24).Một đại đội pháo 40 li(C40).Nhưng đơn vị tăng cường:Một đại đội pháo 37 li hai nòng(C70 thì phải ,mới từ Bắc vào?).Một trung đội tên lửa vác vai(b-trung đội?).
Sáng.Trời rất trong và dịu mát đến yên lành của đất trời Vĩnh linh.Toàn cụm chiến đấu được chuyển nhanh vào trạng thái báo động cấp 1.Qua thông báo hú còi của tiểu đoàn tên lửa.Chỉ huy sở của cụm chiến đấu lúc này gồm:Chỉ huy:tiểu đoàn phó Khuê(Nguyên giáo viên trường pháo cao xạ Sơn tây ,đi thực tế).Trợ lí tác chiến:Họa(người Thanh hóa ,nắm tác chiến phòng không chưa vững.Mọi Quyết tâm chiến đấu ,bản đồ tác chiến được trinh sát chúng tôi giúp cả).Trực trinh sát:Nguyễn Trần Ái,Tôi.Một nửa ê-kíp thông tin. Chính trị:Ô Thảo (CTVP)...Đứng cạnh bìa cây phân cách của nông trường,tôi đưa ống nhòm sục sạo về hướng 34.Chính xác là hướng 5 giờ.(theo cách nói bây giờ).Phát hiện hai chiếc RF4C bay thẳng vào hướng trận địa.Lập tức hô vang:
-34 hai F4C bay thẳng vào!
Tiểu đoàn phó Khuê,lập tức hét to qua tổ hợp:Tiêu diệt chiếc đầu.Hướng 34.
Đây là lần đầu toàn đơn vị giáp mặt với RF4C trinh sát chụp ảnh các địa hình phòng thủ của ta.Đường bay rất ổn định.Toàn đơn vị đều bắt được mục tiêu từ xa...
Ông Khuê quát to vào máy:Bắn!
Lập tức cả cụm nổ súng giòn giã.Có lẽ đời trận mạc của lính phòng không,trận này là duy nhất nổ súng cả cụm đồng đều,tự tin nhất.Về sau 232 cũng tổ chức cụm chiến đấu:Tiểu đoàn 2 & tiểu đoàn 99 mai phục đánh RF4C ở Nông trường Việt -Trung (gần thôn Sen bàng) nhưng không thành công...
Chiếc RF4C cháy dữ dội,chưa kịp tới đỉnh của CHS thì nổ tung...Hai chiếc dù bung ra cùng lúc ,lơ lửng trên trời.Thế là nhiều tiếng reo hò khắp các trận địa,cả tiếng kẻng xa xa của dân quân dục đi bắt phi công.Một phi công thì bắt được ngay,một thì phải đến 3-4 giờ chiều mới bắt được.Hẳn náu mình rất kĩ trong công sự pháo mặt đất đã bỏ từ lâu...Điều cốt yếu ,ngay lúc đó anh Chài đã mang đủ tài liệu bay ,bản đồ bay của phi công về.Anh Nguyễn Văn Nghi tiểu doàn trưởng cũng có mặt ,cùng chúng tôi xem kĩ các tài liệu này.Thật kinh ngạc:tất cả các trận địa tên lửa ,pháo phòng không...ở Nam Quảng bình ,Vĩnh linh đều bị đánh dấu hết bằng bút chì đen...Lạ lùng hơn,chưa đầy 15 phút sau.Một chiếc Commanca của sư đoàn 367 đỗ xich ngay tại chỉ huy sở tiểu đoàn.Họ thu lại toàn bộ hồ sơ của viên phi công.Ngay tối đó tiểu đoàn tên lửa cơ động mất tiêu.Tiểu đoàn 99 tự cơ động chiếm lĩnh trận địa tại ngã ba Cổ Kiềng.Cũng chỉ sau hai ngày,tại đây tiểu đoàn lại bắn rơi 1 F4H cường kích .Máy bay không rơi tại chỗ.Song gần căn cứ Tân lâm,gần Tà cơn nơi tiểu đoàn vừa rút ra.Quân giải phóng cũng bắt sống hai phi công này.
Như đã nói máy bay rơi tại chỗ và bắt sống phi công thì đã rõ.Song đơn vị muốn công nhận bắn rơi máy bay phải vẽ được đường bay này.Đường bay phải trùng với tiêu đồ 55 của trung đoàn.Ở miền Bắc phải vậy ,chiến trường có lẽ không.Nguyễn Trần Ái tiểu đội trưởng trinh sát vẽ đường bay này.Nhưng Anh Nghi lại chê:sao vẽ ngắn thế?Phát hiện RF4C từ xa,tôi giúp Trần Ái vẽ lại đường bay này.Tuy nhiên,dù vẽ sắp xong,Trần Ái bỗng ném bút chì đi.Có tin mấy ông tên lửa vác có phóng đạn?Thực ra theo quan sát của chúng tôi không một quả tên lửa vác nào được phóng ra,thông tin lại qua báo cáo chiến đấu cũng như vậy.Vậy thì công nhận cho đại đội nào?Các vị chỉ huy tiểu đoàn lúc đó đều muốn công nhận cho C40,pháo 57 ly.Họ quan niệm ,máy bay nổ tung không là tên lửa vác ,tất phải là pháo 57 ly.Điều này không làm các đại đội pháo 37 ly tâm phục khẩu phục?Ai cũng biết,sau tổn thất ở Tà cơn C40 bao giờ cũng nổ súng chậm hơn các đại đội khác.Hơn nữa chỉ cần trúng một viên 37ly,thậm chí 23 ly máy bay cũng nổ tung rồi.
Sau một ,hai tuần tiểu đoàn tổng kết,khen thưởng chiến thắng này.Chiến tranh nên không thể họp toàn tiểu đoàn bộ.Nên trinh sát chỉ một Trần Ái đi dự.Khi chia chiến lợi phẩm(đâu mấy cái dây dù của phi công),ông Thảo CTVP phụ trách cơ quan tiểu đoàn bộ lại nói với Trần Ái:chia cho Anh Chài trinh sát.Trần Ái dỗi:Kíp chiến đấu và người phát hiện mục tiêu từ xa là ông Trung,Chài không trực kíp này.Tiểu đoàn muốn trao cho Chài ,thì tự trao ,tôi không nhận.Đành rằng anh Chài bao giờ cũng là người chịu khó,xông xáo,nhẫn nại trong nhiệm vụ...song khen thưởng đâu nhất thiết cái gì cũng là con người này?Khi họ không hề tham gia?Chiến tranh và bộ đội mà.(Nhưng trinh sát Lù Văn Chài cũng hi sinh sau đó,trận cường kích F4H phản công vào CHS và đại đội 40 ở An Mã II-Bến Tiến.Anh Chài và Mai mới là trực trinh sát,tôi và Trần Ái vừa thay ca).Trần Ái luôn không nói gì,nhưng anh Bảo "phẹt" liên lạc tiểu đoàn lại nói với tôi.Mà anh Bảo cái số cũng khổ,nguyên cũng là chiến sĩ thông tin.Được nhiều đời thủ trưởng tin dùng,đến đời anh Vũ Ngung thì thôi .Lại chuyển về thông tin.Hiện anh nghỉ ở quê Hưng yên.Số điên thoại là:03213826268.Về sau tôi và kíp trực thông tin đều được giấy khen góp công bắn rơi máy bay Mĩ Đông Xuân 1972.

Một trận thắng,hai trận thắng...cũng là ngắn ngủi song với thời gian 5 năm 9 tháng trong quân ngũ.Chiến tranh thì ngay trong lính cũng ,nhiều thay đổi nhiệm vụ,chuyên môn...Đi đến cùng cuộc chiến,tôi lại có may mắn vẫn là lính trinh sát phòng không.May mắn hơn tôi lại được học,huấn luyên chuyên môn trinh sát một cách bài bản:Đọc,ghép nối,tính tỷ lệ...các bản đồ quân sự.Vẽ đường bay địch,dự kiến ,phương án các đường bay địch khi đến trận địa mới.Nhận dạng gần 40 loại máy bay địch,và hiểu tính năng của chúng...Đến bây giờ,dù đã ngoài 60,nhắm mắt tôi vẫn tự tin khi sờ vào mô hình máy bay Mĩ & VNCH nói ngay là loại gì?Chính vì thế quy luật đánh bom cường kích ,La de của F4 thời Quảng bình là thuộc làu.(Thời đó cũng đã tranh luận:bắn rơi máy bay địch hay bảo vệ an toàn mục tiêu:Trận địa tên lửa,Cầu cống,kho bãi...đội hình chiến dich.Đánh địch khi dùng vũ khí La de,thì tập trung đánh máy bay lượn vòng chiếu tia lade hay máy bay mang bom La de bổ nhào?Hồi đó cũng có tổng kết của quân chủng,song ở hai thời điểm lại trái ngước nhau?).Cái thời mà B52 ném bom ở Quảng bình như đi chợ.Thì quy luật của nó đến người thường cũng nhận biết được.Nhưng nhớ biết ,nhiều khi đâu chỉ là hồi tưởng?Chiến tranh bây giờ dù bằng không quân,cũng là chiến tranh điện tử,sử dụng không người lái cường kích là tối đa...Kinh nghiệm ,nhớ hồi tưởng chỉ mua lại nhiều bực mình.Các nhà báo trẻ viết về chiến tranh cứ nói:Bắn rơi 1 F4H bằng súng bộ binh,bắt sống 1 phi công(F4 gì cũng luôn là hai phi công),ta đã cải tiến tên lửa SAM-II rất nhiều nên mới hạ được B52,hoặc nếu SAM-III về kịp thì còn bắn rơi nhiều B52 hơn nữa...đấy là những cái bực mình với những người biết.Ngay như gần đây,rùm beng cái chuyện Xyri bắn rơi 1F4 của Thổ Nhi Kì.Họ cho rằng người Nga giúp,hoặc trực tiếp bắn bằng vũ khí khủng?Phản hồi lại tôi dẫn chứng,40 năm trước hơn,Việt nam ta đã bắn rơi F4 bằng 12ly bảy rồi...còn F15,16 thì lại là chuyện khác...
Đi địa hình với ông Bích(TĐP) có qua một trận địa của d89,những bệ phóng cháy đen,hố bom nham nhở...gần nông trường Quyết thắng (Vĩnh linh).Không xa Cồn Tiên ,Dốc miếu,nơi địch đã rút chạy...
Những đơn vị phòng không được huy động bảo vệ một tiểu đoàn tên lửa:Toàn bộ tiểu đoàn 99:hai đại đội pháo 37 li,(C16+24).Một đại đội pháo 40 li(C40).Nhưng đơn vị tăng cường:Một đại đội pháo 37 li hai nòng(C70 thì phải ,mới từ Bắc vào?).Một trung đội tên lửa vác vai(b-trung đội?).
Sáng.Trời rất trong và dịu mát đến yên lành của đất trời Vĩnh linh.Toàn cụm chiến đấu được chuyển nhanh vào trạng thái báo động cấp 1.Qua thông báo hú còi của tiểu đoàn tên lửa.Chỉ huy sở của cụm chiến đấu lúc này gồm:Chỉ huy:tiểu đoàn phó Khuê(Nguyên giáo viên trường pháo cao xạ Sơn tây ,đi thực tế).Trợ lí tác chiến:Họa(người Thanh hóa ,nắm tác chiến phòng không chưa vững.Mọi Quyết tâm chiến đấu ,bản đồ tác chiến được trinh sát chúng tôi giúp cả).Trực trinh sát:Nguyễn Trần Ái,Tôi.Một nửa ê-kíp thông tin. Chính trị:Ô Thảo (CTVP)...Đứng cạnh bìa cây phân cách của nông trường,tôi đưa ống nhòm sục sạo về hướng 34.Chính xác là hướng 5 giờ.(theo cách nói bây giờ).Phát hiện hai chiếc RF4C bay thẳng vào hướng trận địa.Lập tức hô vang:
-34 hai F4C bay thẳng vào!
Tiểu đoàn phó Khuê,lập tức hét to qua tổ hợp:Tiêu diệt chiếc đầu.Hướng 34.
Đây là lần đầu toàn đơn vị giáp mặt với RF4C trinh sát chụp ảnh các địa hình phòng thủ của ta.Đường bay rất ổn định.Toàn đơn vị đều bắt được mục tiêu từ xa...
Ông Khuê quát to vào máy:Bắn!
Lập tức cả cụm nổ súng giòn giã.Có lẽ đời trận mạc của lính phòng không,trận này là duy nhất nổ súng cả cụm đồng đều,tự tin nhất.Về sau 232 cũng tổ chức cụm chiến đấu:Tiểu đoàn 2 & tiểu đoàn 99 mai phục đánh RF4C ở Nông trường Việt -Trung (gần thôn Sen bàng) nhưng không thành công...
Chiếc RF4C cháy dữ dội,chưa kịp tới đỉnh của CHS thì nổ tung...Hai chiếc dù bung ra cùng lúc ,lơ lửng trên trời.Thế là nhiều tiếng reo hò khắp các trận địa,cả tiếng kẻng xa xa của dân quân dục đi bắt phi công.Một phi công thì bắt được ngay,một thì phải đến 3-4 giờ chiều mới bắt được.Hẳn náu mình rất kĩ trong công sự pháo mặt đất đã bỏ từ lâu...Điều cốt yếu ,ngay lúc đó anh Chài đã mang đủ tài liệu bay ,bản đồ bay của phi công về.Anh Nguyễn Văn Nghi tiểu doàn trưởng cũng có mặt ,cùng chúng tôi xem kĩ các tài liệu này.Thật kinh ngạc:tất cả các trận địa tên lửa ,pháo phòng không...ở Nam Quảng bình ,Vĩnh linh đều bị đánh dấu hết bằng bút chì đen...Lạ lùng hơn,chưa đầy 15 phút sau.Một chiếc Commanca của sư đoàn 367 đỗ xich ngay tại chỉ huy sở tiểu đoàn.Họ thu lại toàn bộ hồ sơ của viên phi công.Ngay tối đó tiểu đoàn tên lửa cơ động mất tiêu.Tiểu đoàn 99 tự cơ động chiếm lĩnh trận địa tại ngã ba Cổ Kiềng.Cũng chỉ sau hai ngày,tại đây tiểu đoàn lại bắn rơi 1 F4H cường kích .Máy bay không rơi tại chỗ.Song gần căn cứ Tân lâm,gần Tà cơn nơi tiểu đoàn vừa rút ra.Quân giải phóng cũng bắt sống hai phi công này.
Như đã nói máy bay rơi tại chỗ và bắt sống phi công thì đã rõ.Song đơn vị muốn công nhận bắn rơi máy bay phải vẽ được đường bay này.Đường bay phải trùng với tiêu đồ 55 của trung đoàn.Ở miền Bắc phải vậy ,chiến trường có lẽ không.Nguyễn Trần Ái tiểu đội trưởng trinh sát vẽ đường bay này.Nhưng Anh Nghi lại chê:sao vẽ ngắn thế?Phát hiện RF4C từ xa,tôi giúp Trần Ái vẽ lại đường bay này.Tuy nhiên,dù vẽ sắp xong,Trần Ái bỗng ném bút chì đi.Có tin mấy ông tên lửa vác có phóng đạn?Thực ra theo quan sát của chúng tôi không một quả tên lửa vác nào được phóng ra,thông tin lại qua báo cáo chiến đấu cũng như vậy.Vậy thì công nhận cho đại đội nào?Các vị chỉ huy tiểu đoàn lúc đó đều muốn công nhận cho C40,pháo 57 ly.Họ quan niệm ,máy bay nổ tung không là tên lửa vác ,tất phải là pháo 57 ly.Điều này không làm các đại đội pháo 37 ly tâm phục khẩu phục?Ai cũng biết,sau tổn thất ở Tà cơn C40 bao giờ cũng nổ súng chậm hơn các đại đội khác.Hơn nữa chỉ cần trúng một viên 37ly,thậm chí 23 ly máy bay cũng nổ tung rồi.
Sau một ,hai tuần tiểu đoàn tổng kết,khen thưởng chiến thắng này.Chiến tranh nên không thể họp toàn tiểu đoàn bộ.Nên trinh sát chỉ một Trần Ái đi dự.Khi chia chiến lợi phẩm(đâu mấy cái dây dù của phi công),ông Thảo CTVP phụ trách cơ quan tiểu đoàn bộ lại nói với Trần Ái:chia cho Anh Chài trinh sát.Trần Ái dỗi:Kíp chiến đấu và người phát hiện mục tiêu từ xa là ông Trung,Chài không trực kíp này.Tiểu đoàn muốn trao cho Chài ,thì tự trao ,tôi không nhận.Đành rằng anh Chài bao giờ cũng là người chịu khó,xông xáo,nhẫn nại trong nhiệm vụ...song khen thưởng đâu nhất thiết cái gì cũng là con người này?Khi họ không hề tham gia?Chiến tranh và bộ đội mà.(Nhưng trinh sát Lù Văn Chài cũng hi sinh sau đó,trận cường kích F4H phản công vào CHS và đại đội 40 ở An Mã II-Bến Tiến.Anh Chài và Mai mới là trực trinh sát,tôi và Trần Ái vừa thay ca).Trần Ái luôn không nói gì,nhưng anh Bảo "phẹt" liên lạc tiểu đoàn lại nói với tôi.Mà anh Bảo cái số cũng khổ,nguyên cũng là chiến sĩ thông tin.Được nhiều đời thủ trưởng tin dùng,đến đời anh Vũ Ngung thì thôi .Lại chuyển về thông tin.Hiện anh nghỉ ở quê Hưng yên.Số điên thoại là:03213826268.Về sau tôi và kíp trực thông tin đều được giấy khen góp công bắn rơi máy bay Mĩ Đông Xuân 1972.
Một trận thắng,hai trận thắng...cũng là ngắn ngủi song với thời gian 5 năm 9 tháng trong quân ngũ.Chiến tranh thì ngay trong lính cũng ,nhiều thay đổi nhiệm vụ,chuyên môn...Đi đến cùng cuộc chiến,tôi lại có may mắn vẫn là lính trinh sát phòng không.May mắn hơn tôi lại được học,huấn luyên chuyên môn trinh sát một cách bài bản:Đọc,ghép nối,tính tỷ lệ...các bản đồ quân sự.Vẽ đường bay địch,dự kiến ,phương án các đường bay địch khi đến trận địa mới.Nhận dạng gần 40 loại máy bay địch,và hiểu tính năng của chúng...Đến bây giờ,dù đã ngoài 60,nhắm mắt tôi vẫn tự tin khi sờ vào mô hình máy bay Mĩ & VNCH nói ngay là loại gì?Chính vì thế quy luật đánh bom cường kích ,La de của F4 thời Quảng bình là thuộc làu.(Thời đó cũng đã tranh luận:bắn rơi máy bay địch hay bảo vệ an toàn mục tiêu:Trận địa tên lửa,Cầu cống,kho bãi...đội hình chiến dich.Đánh địch khi dùng vũ khí La de,thì tập trung đánh máy bay lượn vòng chiếu tia lade hay máy bay mang bom La de bổ nhào?Hồi đó cũng có tổng kết của quân chủng,song ở hai thời điểm lại trái ngước nhau?).Cái thời mà B52 ném bom ở Quảng bình như đi chợ.Thì quy luật của nó đến người thường cũng nhận biết được.Nhưng nhớ biết ,nhiều khi đâu chỉ là hồi tưởng?Chiến tranh bây giờ dù bằng không quân,cũng là chiến tranh điện tử,sử dụng không người lái cường kích là tối đa...Kinh nghiệm ,nhớ hồi tưởng chỉ mua lại nhiều bực mình.Các nhà báo trẻ viết về chiến tranh cứ nói:Bắn rơi 1 F4H bằng súng bộ binh,bắt sống 1 phi công(F4 gì cũng luôn là hai phi công),ta đã cải tiến tên lửa SAM-II rất nhiều nên mới hạ được B52,hoặc nếu SAM-III về kịp thì còn bắn rơi nhiều B52 hơn nữa...đấy là những cái bực mình với những người biết.Ngay như gần đây,rùm beng cái chuyện Xyri bắn rơi 1F4 của Thổ Nhi Kì.Họ cho rằng người Nga giúp,hoặc trực tiếp bắn bằng vũ khí khủng?Phản hồi lại tôi dẫn chứng,40 năm trước hơn,Việt nam ta đã bắn rơi F4 bằng 12ly bảy rồi...còn F15,16 thì lại là chuyện khác...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét